Vì gói bim bim chồng đuổi tôi ra khỏi nhà

Chỉ vì gói bim bim tôi giành từ tay đứa con mà tôi dứt ruột đẻ ra mà giờ đây tôi phải ôm quần áo ra khỏi nhà trong tủi nhục và đau đớn.

Tôi là độc giả thường xuyên của mục tam su. Qua đây, tôi biết đến rất nhiều những hoàn cảnh khác nhau song so lại tôi chưa thấy ai giống mình.

Tôi đến với anh khi cả hai đã ở lứa nhiều tuổi cau noi hay ve tinh yeu. Anh vì đi xuất khẩu lao động để kiếm tiền nên khi về nước anh đã hơn 40 tuổi. Còn tôi vì duyên số nên qua 3 mối tình không thành, gặp anh tôi mới chính thức được lên xe hoa.

Tôi và chồng tôi hiện tại đã có với nhau một bé gái 4 tuổi. Để có con, chúng tôi đã phải rất khó khăn vì cả hai vợ chồng tuổi đã lớn.

Tôi đã phải ba lần gạt nước mắt đưa những đứa trẻ xấu số về thế giới bên kia. Đứa thì bỏ tôi ra đi khi chưa chào đời, đứa thì chào đời chưa bao lâu đã lại ra đi.

Sau nhiều chạy chữa và nỗ lực của hai vợ chồng, đến đứa thứ 4 thì ngay khi mang bầu tôi đã vào bệnh viện nằm dưỡng thai cho an toàn. Và lần này, vợ chồng tôi đã thành công.

>>> Tham khảo cách làm khoai tây chiên ngay

Tôi yêu con nhưng vô cùng nghiêm khắc để tạo cho con nề nếp nhưng chồng tôi thì ngược lại, anh luôn yêu chiều con một cách vô lối.
Chúng tôi từng nhiều lần bất hòa vì cách nuôi dạy con, anh từng nhiều lần nổi nóng, có lần anh đã đẩy tôi ngã vì mâu thuẫn này. Nhưng chưa khi nào anh cư xử như sáng nay.

Tham khảo thêm cách làm sushi tại đây.

Sáng nay, giống như mọi ngày, trong khi tôi nấu đồ ăn sáng thì anh gọi con dậy, rửa mặt và chơi với con.

Sắp đến giờ ăn sáng mà cô con gái chạy đến chỗ tôi mặt chảy dài phụng phịu đòi được ăn bim bim. Tôi đã kiên nhẫn nhẹ nhàng giải thích cặn kẽ, rõ ràng lần này lại lần khác rằng sẽ cho con ăn sau bữa cơm. Nhưng không được, cô con gái gào lên nức nở, vừa gào vừa gọi bố cầu cứu.

Nghe thấy tiếng con, anh từ trên tầng vội vã lao từ cầu thang xuống, vằn mắt mắng tôi rồi đưa gói bim bim cho con. Không chịu nổi, tôi xô đến, giật lấy gói bim bim từ tay con rồi bảo chồng: “Anh chỉ làm hư con thôi. Phản khoa học nó cũng vừa vừa thôi chứ. Bảo sao không bữa nào nó ăn hết bát cháo.”.

“Vớ vẩn”, anh vừa rít lên vừa kéo xoẹt cánh tủ bếp, lấy cả gói bánh kẹo và bế con ra đường, bóc cho bé hết gói bim bim này đến loại bánh khác. Quan điểm của anh khác hẳn tôi, con vốn đã lười ăn nên lúc nào bé thích ăn gì là phải cho ăn ngay. Bé con tất nhiên thích được về phe bố lắm nên hôm nào cũng vậy, không đòi được mẹ, quay sang bố thể nào cũng được giải quyết.

Khi anh trở lại nhà, tôi giận dỗi nói với chồng rằng từ giờ tôi sẽ để cho hai bố con tự chăm nhau. Bất ngờ, khi tôi vừa dứt lời, anh đã dõng dạc tuyên bố: Cô ra khỏi nhà tôi ngay. Con tôi không cần đến loại mẹ như cô. Đẻ đã không biết đẻ, nuôi cũng chẳng ra hồn.

Tưởng anh cả giận mà nặng lời, ai ngờ, anh đuổi tôi thật. Anh kéo tay tôi đẩy ra ngoài cửa và kéo cánh cửa lại.

Khi tôi còn chưa hết ngỡ ngàng thì anh xồng xộc lên tầng, lấy hết quần áo và đồ dùng của tôi nhét vào một túi lớn và ném qua cửa, gần chỗ tôi đang đứng khiến tôi được phen xấu hổ vô cùng với những hàng xóm xung quanh.

Tôi yêu con và chăm con hết mình. Tôi cũng chưa từng mang tiếng hỗn láo hay có điều gì không phải với chồng. Vậy mà anh nỡ đối xử với tôi như vậy khiến tôi đau đớn vô cùng.

Tôi hiện giờ đang phải tá túc ngoài nhà nghỉ dù nhà ngoại tôi ở không xa nhà tôi là mấy. Tôi không muốn bố mẹ tôi buồn.

Thật sự, giờ khi đã bình tĩnh trở lại, tôi vẫn không lý giải nổi hành động của chồng. Phải chăng, anh lấy tôi và sống với tôi đơn giản vì chỉ cần có một đứa con. Tôi nên làm gì trong tình huống này?
Share on Google Plus

About Thu Huyền

This is a short description in the author block about the author. You edit it by entering text in the "Biographical Info" field in the user admin panel.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét